Thải Tiêu rời đi, ánh mắt khán giã vẫn chưa thỏa mãn nhìn theo, dù cho mọi việc đã trở lại bình hòa an ổn, cuối cùng bọn họ cũng đành ôm một bụng rung động với bao nhiêu sự tích bản thân chứng kiến từ Long Phượng Thiên ra tới bên ngoài, đây sẽ là chuyện đồn rùm bem như bão nổi khắp Bắc giới.
Mục Trần không danh không tiếng, sau hôm nay sẽ là thiên tài trẻ tuổi nổi cộm trong Bắc giới được nhiều người chú ý nhất.
Mục Trần thở phào, hành trình Long Phượng Thiên cuối cùng đã kết thúc.
- Vô Tận Hỏa Vực mời ngươi, vậy cũng từ chối được?
Mạn Đà La tỏ ra hơi ngạc nhiên cất tiếng hỏi. Nói gì thì nói Vô Tận Hỏa Vực đương nhiên Đại La Thiên vực không thể nào sánh bằng.
- Nói cho ngươi biết một chuyện, trước khi đặt chân vào Đại La Thiên vực, ta còn từ chối lời mời đến Võ Cảnh nữa kia, có giật mình hai lần không đấy?
Mục Trần cười khúc khích ra vẻ tự hào.
Mạn Đà La tròn mắt kinh ngạc, một tên Chí Tôn tam phẩm nào đó mà nói mấy chuyện này với nàng, ắt hẳn đã bị ăn vả rớt sạch cả răng. Nhưng khi lời này nói ra từ miệng Mục Trần, nàng dù khó tin lại không thể không tin. Bất luận Vô Tận Hỏa Vực hay Võ Cảnh, có mấy nhân vật tầm thường được họ để mắt tới cơ chứ, huống hồ thực lực Mục Trần tính ra cũng kém cỏi tầm thường.
- Vô Tận Hỏa Vực và Võ Cảnh đều là thế lực khổng lồ, dựa vào danh tiếng của họ, con đường ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821988/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.