Trên bầu trời, linh lực cuồn cuộn, giọng nói lạnh sắc như dao làm tất cả mọi người đều cứng lại.
Ai nấy nhìn lên trời, trừng mắt thấy Mục Trần hiên ngang giữa trời, ba cái bóng sát khí ngập tràn, chưởng ấn sắc bén đã tới người hắn, chưởng kình này thừa sức làm trọng thương Mục Trần.
Nhưng một thiếu nữ tóc đen bất ngờ xuất hiện, bàn tay ngọc ngà trước đó đã đặt vào lưng một cái bóng đen.
Linh lực đáng sợ trong tay làm cho cái bóng đó khựng lại, chưởng ấn sắp ra tay cũng dừng lại, vì hắn biết rõ nếu một chưởng đánh ra, thì công kích sau lưng sẽ làm hắn bỏ mạng.
Không khí trên trời như đặc lại, không ai chủ động phá thế giằng co.
U Minh hoàng tử mắt lóe lên hung ác, nhưng rồi lại tỏ ra kiêng kỵ, những suy nghĩ tới lui trong đầu làm cho mặt mày hắn nhăn nhúm.
Đôi mắt U Minh hoàng tử nhìn Mục Trần cực kỳ căm phẫn uất ức, chỉ cần thêm một giây thôi thì hắn đã có thể diệt sát kẻ kia, không ngờ Thải Tiêu lại nhanh hơn!
Nàng có thể xuất hiện sau lưng hắn, hiển nhiên Phương Nghị đã bại, cũng có nghĩa là kế hoạch của hai người hoàn toàn đổ bể.
Mục Trần chỉ mỉm cười, chưởng kình sát người nhưng không sợ hãi, đôi cánh phượng cũng thu lại, chui vào lưng.
- Các ngươi thua rồi.
Mục Trần lặp lại lời nói.
- Ngươi muốn chết?
U Minh hoàng tử hằn học nói, cái mạng của Mục Trần coi như đã nằm trong tay hắn, thế mà vẫn không hề tỏ ra lo lắng.
- Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821981/chuong-807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.