Không trung đỉnh Bạch Cốt sơn, Liễu Viêm chắp tay giữa trời, ánh mắt sắc bén chăm chú vào Mục Trần, ra vẻ hờ hững.
- Quả là kẻ ngu xuẩn...
Hắn tự lẩm bẩm nhưng lại lớn tiếng đủ cho đối phương nghe thấy, khóe miệng nhếch lên, hắn quay lại nhìn thằng mặt cười gằn:
- Và ta sẽ không cho ngươi cơ hội được hối hận. Do vậy, hãy mang nỗi hối hận của ngươi xuống địa ngục đi.
Liễu Viêm cười khằng khặc lạnh lùng, chân bước ra, linh lực hùng hậu như biển cả dâng cao, đỏ rực che phủ cả bầu trời, từ xa nhìn lại như một mảng trời bốc cháy.
Thực lực Liễu Viêm đã vượt xa Chí Tôn tứ phẩm bình thường, đã vào đến cấp độ đỉnh phong tứ phẩm, Tần Bi của Đại Bi Thiên ngày trước đương nhiên kém hắn rất nhiều.
Thực lực áp đảo như thế, đối với những tên Chí Tôn tam phẩm tầm thường khác hắn chỉ xem như con giun con dế, làm gì có năng lực trả đòn.
Mục Trần thoáng quan sát linh lực đỏ như lửa kia, ánh mắt nheo lại khá nghiêm trọng. Đối thủ tầm cỡ Liễu Viêm đương nhiên hắn không dám coi thường.
Vài tháng trước nếu giao đấu, Mục Trần tự biết tỷ lệ chiến thắng gần như bằng không, do vậy lúc đó hắn vẫn một mực nín chịu sự khiêu khích của đối phương.
Hôm nay thì khác, nhịn là sẽ nhục. Ba tháng đã có đột phá, tuy rằng tam phẩm vẫn còn cách biệt lớn với Liễu Viêm, nhưng với hắn khoảng cách đó cũng không khó bù đắp như trước nữa.
Đại Tu Di Ma Trụ bồng bềnh lơ lửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821954/chuong-780.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.