Linh lực hùng hậu mênh mông điên cuồng dũng mãnh chui vào cơ thể Mục Trần, làm cho toàn bộ kinh mạch của hắn lập tức tràn đầy. Linh lực Cửu U dĩ nhiên vượt xa bản thân hắn.
Đương nhiên, cái cách quán chú linh lực trực tiếp vào cơ thể người khác là chuyện rất khó xảy ra, bất luận thân thể cường hãn bao nhiêu, thì bên trong cơ thể vẫn là điểm yếu chết người. Để linh lực của người khác tiến vào cơ thể mình, chỉ cần người đó có dị tâm, một thoáng ý niệm cũng đủ khiến cho bản thân đứt sạch kinh mạch.
Nhưng với mối quan hệ của Mục Trần và Cửu U, hẳn nhiên cái vấn đề này không lớn. Một câu vinh cùng vinh nhục cùng nhục đủ để họ tín nhiệm tuyệt đối lẫn nhau.
Linh lực hùng hậu của Cửu U đổ vào người hắn, căn bản hắn chẳng hề có suy nghĩ ngăn cản, mà càng nhanh chóng thôi động nó truyền ra ngoài, đổ vào đóa hoa Mandala lung linh diễm lệ.
Có nguồn năng lượng mới dồi dào hơn, hoa Mandala như được thần trợ, bông hoa xinh đẹp càng nở rộ hơn, phình to hơn, đóa hoa thần bí càng thêm xinh đẹp, hào quang màu tím phủ xuống sáng rực rỡ hơn, những vết nứt bị lôi mãng vô hình vùng vẫy tạo thành nhanh chóng được tu bổ.
"Đùng! Đùng!"
Lôi mãng tiếp tục giãy giụa, nhưng lúc này nó chẳng thể làm gì ánh sáng tím mỏng manh kia, thân hình của nó chầm chậm bị kéo về đóa hoa, thong thả nhưng chắc chắn không chút trì hoãn.
Mục Trần nhìn con lôi mãng đang bị kéo càng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821906/chuong-732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.