Mục Trần vững vàng thế tấn trên Đại Tu Di Ma Trụ, hung sát lực càn quét thiên địa, áp lực khiến toàn vùng phải nín thở.
Tất cả mọi người đang chăm chú nhìn vào gã thiếu niên cao cao ốm ốm kia, nét mặt tuấn tú đã hoàn toàn thay bằng sự lãnh khốc đáng sợ, đôi mắt đỏ tươi lóe lôi đình trông thật uy hiếp.
- Năm xưa chưa có chiến quả cuối cùng, vậy thì lúc này chúng ta cũng nên chấm dứt đi.
Cơ Huyền thâm trầm trả lời:
- Xem ra ta ra tay trong Thẩm Phán Kính vẫn còn nương nhẹ, mới khiến cho ngươi có được một chút cơ duyên.
Ngẫm nghĩ lại một chút, rõ ràng là khi Mục Trần bị nhốt trong lốc xoáy kia mới đạt được thành tựu này, trực tiếp đề thăng thực lực lên tam trọng Thần Phách nan, mà thậm chí còn có thể mở được Chí Tôn Hải, tiến lên trình độ ngang ngửa với bản thân Cơ Huyền.
Mục Trần nghe vậy, không nói gì, ánh mắt càng thêm sát khí.
- Dù vậy ngươi cũng khiến ta không thất vọng, bằng không cái cách ta phải e ngại ngươi sẽ khiến cho người khác chê cười mất.
Cơ Huyền nắm chặt tay lại, thánh quang ngưng tụ thành trường thương rực rỡ khí phách. Hình dáng cây thương này cũng không tầm thường, trên thân thường còn có một đôi cánh phe phẩy, nhìn như cánh thiên sứ.
Thánh quang nóng cháy dữ dội khuếch tán, dao động rất mạnh mẽ.
- Thiên Sứ Thương...
Thái Thương viện trưởng nhận ra được vũ khí mà Cơ Huyền vừa triệu hồi, ánh mắt rõ ràng rất chú ý:
- Thánh linh viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821801/chuong-627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.