Chiến đài phía đông.
Cơ Huyền đứng giữa không trung, linh lực dũng mãnh tràn ra như thủy triều, hình thành một khối năng lượng sáng rực như mặt trời.
Uy áp kinh người khiến cho những đệ tử đang chú ý quan sát chiến đài này lạnh cả da đầu. Công kích mức độ này e rằng cao thủ tam trọng Thần Phách nan cũng phải lo mà né cho sớm. Cơ Huyền giành được hạng 2 vòng sơ loại quả nhiên là một vị đội trưởng tiếng tăm hiển hách, bản lĩnh hơn người.
Cơ Huyền trừng mắt tập trung vào Ôn Bất Thắng, gã kia vẫn bình tĩnh, cánh tay đã biến thành một màu ám kim, uy áp khó hiểu tản mát.
- Chí Tôn thủ cốt... ngươi thật là một tên cực kỳ may mắn.
Cơ Huyền tỏ ra ghen tị thốt lên.
Hiện tại hắn đã hiểu vì sao Ôn Bất Thắng có thể thống lĩnh một chi đội không mấy mạnh mẽ lại có thể vững vàng trụ lại trong bát cường. Gã đội trưởng bề ngoài bình thường kia có một thứ bảo bối vô song.
- Chí Tôn thủ cốt?
Quanh chiến đài, nhiều đệ tử thính tai nghe được tiếng lẩm bẩm của Cơ Huyền, sắc mặt biến đổi, trong lòng chấn kinh, nhìn lại cánh tay ám kim của Ôn Bất Thắng kia, khúc xương bên trong là của một vị Chí Tôn?
Ôn Bất Thắng chỉ cười đáp lời:
- May mắn thôi, vừa đúng lúc tìm được một di tích cổ, bên trong đó lại có một cánh tay được tiền bối Chí Tôn dùng tinh huyết để bảo tồn, lại vừa vặn phù hợp với nó một chút, mà cũng vừa hên có biết một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821782/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.