Linh lực tối tăm mang theo cảm giác lạnh lẽo bao phủ vòm trời, uy áp dũng mãnh thổi tới, nhấc lên một trận phong ba dữ dội.
Mọi người kinh nghi hoảng hốt khi cảm nhận được sự hung hãn cuồng mãnh của luồng linh lực kia, không ngờ với trạng thái mệt mỏi mà Mục Trần lại có thể triệu hồi nguồn năng lượng đáng sợ đến thế.
Phương Vân mặt mày xanh mét, đôi mắt chấn kinh.
- Chết tiệt!
Phương Vân nguyền rủa chính mình, vốn định thừa cơ lúc Mục Trần trạng thái bất ổn mà ra tay cướp Viện Bài, nào ngờ sau mấy trận kịch chiến hắn lại còn lực lượng dữ dội đến thế này.
Nhưng đã đến nước này, có muốn xuống khỏi lưng cọp cũng không còn kịp nữa.
"Uỳnh!"
Phương Vân thay đổi ấn pháp, cự chưởng vẫn mạnh mẽ vồ tới.
Mục Trần búng tay ra, linh lực tối tăm như sóng lớn cuồn cuộn, quấn lấy cự chưởng màu đồng.
"Bùm!"
Kình phong kinh khủng xé toạc cả không gian.
Linh lực đen ngòm trào ra, cự chưởng màu đồng nhanh chóng tan vỡ, hóa thành hư vô.
Mục Trần thản nhiên nhìn lại rừng gai hắc ám, từng gốc thiết thụ to lớn lúc này trở nên héo úa, những cái gai sắc nhọn cũng èo uột yếu ớt, toàn bộ linh lực của nó đều đã bị hút sạch.
Hắn vừa mới thi triển Mộc Thần Kinh, uy lực lúc này xem ra còn dữ dội và hung hãn hơn cả khi đối phó Cơ Huyền.
Cũng không phải do mấy ngày qua thực lực Mục Trần tăng lên bao nhiêu, mà bởi vì lần trước là hắn hấp thụ linh lực từ lượng cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821765/chuong-591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.