Không khí an hòa trong sơn cốc chốc lát trở nên căng thẳng, năm người sắc mặt khó coi, phiền toái thình lình ập tới khiến họ không kịp trở tay.
Dù rằng cũng đạt được cơ duyên không nhỏ giúp cho thực lực tinh tiến nhiều, nhưng chắc chắn vẫn chưa đủ sức trở thành đối thủ của đội ngũ cấp độ của Cơ Huyền.
Nếu gặp gã kia, xem như số phận đã định.
- Làm sao đây?
Hạc Yêu biến sắc dò hỏi.
Trầm Thương Sinh sắc mặt âm tình bất định, nghiến răng nói:
- Ta cầm Viện Bài chạy trốn, mọi người phân tán ra!
Lý Huyền Thông trầm mặc:
- Khoảng cách này, bọn họ đã có thể phong tỏa chúng ta, cho dù một mình chạy trốn cũng vô dụng. Hơn nữa bắt được một mình ngươi hay bắt được bất kỳ ai trong chúng ta cũng có khác gì, chỉ cần một người trong chúng ta rơi vào tay họ, tất nhiên sẽ trở thành con tin để đối phó Mục Trần! Với tính cách tên kia, khó có thể khoanh tay đứng nhìn, nếu không thì lúc này cũng chẳng cần vội vã chạy tới đây!
- Chúng ta cùng nhau đi, Cơ Huyền có lợi hại thì chúng ta cũng không phải đám bùn nhão!
Dương Lân nghiến răng hào hùng.
Trầm Thương Sinh siết tay nghe rốp rốp, mặt tái đi, cảm giác bị khuất nhục đầy trong lòng. Vốn là cao thủ kiêu hãnh của Bắc Thương linh viện, trước khi Mục Trần xuất hiện luôn là bá chủ Thiên bảng, thế mà hiện tại tình hình nguy ngập, hắn lại hoàn toàn bất lực.
"Rầm!"
Trầm Thương Sinh tức giận nện một quyền lên khối đá bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821750/chuong-576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.