"Đùng!"
Lôi điện rực rỡ cùng với tiếng sấm rền vang, thanh thế hãi người bộc phát một khoảng không rộng lớn.
Bầu trời u ám, vạn lôi dâng tràn, cảnh tượng cực kỳ đáng sợ.
Trong hoang mạc, nhiều người kinh hãi lui sau, tay bịt lỗ tai đang ì đùng chứa đầy những tiếng nổ khiến đầu óc lùng bùng. Vài kẻ chịu không nổi âm thanh kinh thiên đó, máu rỉ ra từ trong tai, đã bị lôi âm chấn bị thương.
Vị trí mặt đất khu vực bị ảnh hưởng nặng nhất của lôi điện, đồi cát sụp xuống, một cái hố sâu hình thành trên mặt đất, cát vàng thi nhau chảy xuống như thác.
Tránh xa được vùng ảnh hưởng của lôi âm, mọi người mới có thể ngẩng lên nhìn chiến cuộc.
Không trung biến dạng như hình thành một vùng chân không, không khí trong phạm vi trăm trượng hoàn toàn biến mất.
Hai người trong đó vẫn đang duy trì tư thái đối quyền dũng mãnh, thân hình đứng yên như hai pho tượng.
Sức mạnh đáng sợ bộc phát từ cơ thể hai người hoàn toàn biến mất, lặng lẽ đến đáng sợ. Cuối cùng ai là kẻ chiếm thượng phong?
Bất ngờ thân thể Mục Trần run lên, đôi mắt ẩn chứa lôi điện lúc này biến mất.
Hắn bình tĩnh nhìn Lữ Thiên trước mặt, chợt hai ngón tay vươn ra thành chỉ, nhẹ nhàng gõ vào cốt giáp bao bọc cơ thể Lữ Thiên.
"Rắc"
Một chỉ nhẹ nhàng nhưng lại khiến người ta lông tóc dựng đứng, tiếng nứt vỡ vang lên cùng vết nứt lan tràn khắp cốt giáp.
"Rắc rắc..."
Liên tục vang lên những tiếng vỡ, rồi cốt giáp trên người Lữ Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821746/chuong-572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.