Cát vàng mênh mông, bão cát cuồn cuộn, vài người thình lình xuất hiện từ trong cơn bão, rồi dừng lại cách chiến trường khoảng chừng trăm thước. Gã đi đầu chính là Mục Trần.
Hắn đang mỉm cười quan sát chiến trường kịch liệt, rồi tập trung nhìn lại Lâm Châu đang tròn mắt kinh ngạc, cất tiếng nói:
- Lâm đội trưởng, thật là trùng hợp, chúng ta lại gặp nhau!
- Mục Trần?
Lâm Châu khó hiểu khi nhìn thấy sự xuất hiện của Mục Trần, rồi giật mình nhớ lại cục diện hiện tại, hốt hoảng hét lên:
- Ngươi tới đây làm gì? Đi mau!
Chỗ này chẳng phải chỗ tốt gì, đương nhiên Lữ Thiên sẽ không bỏ qua những chi đội đơn độc, thế mà Mục Trần lại đột nhiên xông vào nhận tai họa.
Lần trước hợp tác ở phân điện Mộc Thần Điện, Lâm Châu cũng biết Mục Trần thực lực không đơn giản, nhưng đã vài tháng trôi qua, mà lúc này tiếng tăm Mục Trần đã kém đi nhiều, cũng không có trong danh sách top 16, dĩ nhiên hắn không thể nào nghĩ rằng tên kia lại có thể so sánh được với cao thủ tiếng tăm lừng lẫy Lữ Thiên.
- Đi?
Chu Nhai nghe thấy, cười khẩy. Ánh mắt lóe lên, miệng cười nhưng lòng đầy dao găm nhìn Mục Trần:
- Mới nãy là ngươi nói?
Mục Trần lại không trả lời hắn, chỉ ngẩng lên nhìn đám người trên cao lúc này cũng đã chú ý đến hắn:
- Xem ra chúng ta tìm người không sai...
- Muốn chết!
Chu Nhai cười gằn, kình lực phun ra nện vào lồng ngục Lâm Châu, đánh bay đối phương phun máu.
Ngay sau đó, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821743/chuong-569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.