Bên ngoài Tàng linh viện, linh lực ào ạt đột nhiên trở lại yên tĩnh, áp lực cường đại từ Viện Linh toát ra đột nhiên mất tăm.
Bàn tay công kích của Viện Linh giơ ra trước mặt Mục Trần vẫn không rút về, nhưng đôi mắt trống rỗng của nó dường như đang tập trung nhìn vào giữa trán Mục Trần, chăm chú vào thụ văn ở đó.
Mục Trần gọi Đại Tu Di Ma Trụ bay ra sau lưng, thân thể vẫn tập trung sẵn sàng, nếu Viện Linh có hành động gì uy hiếp, hắn sẽ lập tức quay đầu bỏ chạy.
Nhưng có vẻ như địch ý của Viện Linh đối với hắn hoàn toàn biến mất, chỉ yên lặng lơ lửng trên không.
Lạc Li và Thanh Tuyền đang bay qua định ra tay hỗ trợ Mục Trần cũng dừng lại, các nàng đều nhận thấy tình huống quái lạ.
- Sao lại thế này?
Cả hai đưa mắt nhìn nhau, chẳng ai hiểu chuyện gì xảy ra.
- Sao lại thế này?
Đồng một câu hỏi, sắc mặt Mặc Ngư, Tần Phong lại tỏ ra khó hiểu âm u, mơ hồ cảm thấy không hay.
Mục Trần thấy Viện Linh không có dấu hiệu ra tay, hơi thả lỏng một chút, thình lình Viện Linh trước mặt chậm rãi khom lưng, âm thanh ồm ồm lại vang lên:
- Xác nhận thân phận, người kế thừa có tư cách tiến vào Tàng linh viện.
- Người kế thừa? Ngươi đang nói ta sao?
Mục Trần tâm động khẽ nhúc nhích, hỏi.
- Ngươi có thần thụ văn, chính là thân phận kế thừa.
Viện Linh chậm rãi giải thích.
- Ta có thể tiến vào Tàng linh viện?
Mục Trần ngẩn ngơ run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821703/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.