Thanh Mộc Quang Luân tan vỡ hóa thành vô số đốm sáng xanh lục lấp lánh, bao phủ lấy hai thân ảnh bên dưới.
Ngoài bảo sơn yên tĩnh vô cũng, gương mặt mọi người đều hiện rõ vẻ khó tin. Cục diện bất ngờ xoay như chong chóng không ai dự đoán được, vừa mới là tử cục của Mục Trần, thoắt cái chiến tượng hung hãn lại phân thành hai mảnh.
Còn cả Thanh Mộc Quang Luân kia nữa, chẳng phải vừa nãy công kích thất bại sao, hiện tại làm thế nào đột nhiên xuất hiện...?
Lắm kẻ mờ mịt không hiểu, chẳng biết phải phản ứng ra sao.
Ôn Thanh Tuyền nheo mắt phượng khẽ nhận xét:
- Cố ý đánh Thanh Mộc Quang Luân vào lòng đất ư? Lợi hại, ra tay sát chiêu vẫn còn có thể tiềm phục một sát chiêu...
Quả là khi Thanh Mộc Quang Luân công kích thất bại, năng lượng còn thừa hắn không lập tức sử dụng, mà tiềm phục ngay vị trí vừa đánh xuống. Hắn nhận thấy tốc độ chiến tượng quá mức khủng bố, muốn đánh trúng thật khó hơn lên trời, bại lộ ra sẽ khiến xôi hỏng bỏng không, do đó rình mò chờ đợi thời cơ, còn xóa bỏ phòng ngự, lấy thân làm mồi đợi cho chiến tượng xuất hiện ra tay. Chính lúc đó thợ săn sẽ giải quyết con mồi.
Nhìn như đơn giản, nhưng phải có dũng khí và quyết đoán, hay nói cách khác là đủ tự tin, thật khiến người ta rung động.
- Có lẽ cũng không phải cố ý, nhưng hắn thường có thói quen thêm một đòn bảo đảm.
Lạc Li cũng khẽ lên tiếng, Ôn Thanh Tuyền thoáng liếc nhìn thấy bầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821692/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.