Đoàn người xuất hiện trên không, lơ lửng giữa trời khiến người ta đều chú ý vào.
Mục Trần cũng nhìn lên chú ý kẻ đứng đầu tiên. Một gã thanh niên quần áo trắng tinh, tóc dài xõa ra bay trong gió, phong cách rất lãng tử anh tuấn, nụ cười sáng lạn có vẻ rất hiền lành.
- Hẳn là vị đại Thánh Tử thanh danh vang rền Thánh linh viện, Vương Chung?
Mục Trần lẩm bẩm khẽ hỏi, cảm giác được dao động đặc biệt mạnh mẽ của kẻ kia, cường hãn hơn rất nhiều so với cao thủ linh lực nan.
Ôn Thanh Tuyền liếc nhìn tên kia, cũng gật đầu:
- Ừm! Hắn chính là Vương Chung. Tứ Thánh Tử Thánh linh viện hắn có tiếng tăm lớn nhất, cũng là kẻ tại vị lâu nhất. Trước đây ta còn từng hợp tác với hắn.
- Hả?
Mục Trần ngạc nhiền, không ngờ Ôn Thanh Tuyền đã từng có lần hợp tác với Vương Chung.
- Ta thấy sao hắn cũng không giống người có thể hợp tác với ngươi?
Mục Trần cười nói.
- Vì ích lợi, tạm thời liên thủ mà thôi.
Ôn Thanh Tuyền mỉm cười:
- Sao? Trong lòng cảm thấy không thoải mái à? Yên tâm đi, hiện tại chúng ta mới là đồng bọn hợp tác, nếu ngươi có xung đột với bọn chúng, ta sẽ đến giúp ngươi.
Mục Trần xoa cằm:
- Ngươi nói vậy thì ta lại càng bất an hơn. Vậy là nếu sau này ngươi hợp tác với kẻ khác, ta đối đầu với họ thì ngươi cũng đánh ta sao?
Mục Trần vừa dứt lời, chân mày Ôn Thanh Tuyền lập tức dựng thẳng. Nhưng rồi nàng cười khanh khách, mang theo một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821681/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.