Trong cung điện, trận đại chiến vừa kết thúc, khung cảnh trở nên hoang tàn tan nát.
Mục Trần chậm rãi hạ xuống, gương mặt tái đi, nhưng ánh mắt vẫn cố giữ vẻ lãnh khốc quét mắt nhìn đối phương. Ánh mắt đi tới đâu, kẻ khác run bắn tới đó. Ngay cả Chân Thanh cũng trừng mắt đầy vẻ kiêng dè.
Một chiêu Mục Trần đánh bại Hạ Hầu kia ngay cả hắn cũng cảm thấy nơm nớp lo sợ. Đổi lại là hắn tiếp chiêu, thì kết cục thậm chí còn te tua hơn của Hạ Hầu.
Bốn gã đội viên chi đội Thánh linh viện thì kinh sợ không thôi, nhìn thấy Hạ Hầu trọng thương nằm đằng xa không rõ sống chết, lại thấy ánh mắt băng hàn của Mục Trần, cả bốn người đều muốn cùng xông lên trả thù, nhưng lại cảm thấy ngay cả cái gót chân cũng không động đậy được, cảm giác sợ hãi lan khắp cơ thể.
Trận đại chiến vừa diễn ra quá mức rung động.
Không ngờ được đội trưởng Hạ Hầu thực lực linh lực nan lại thảm bại tan nát trước Mục Trần chỉ có thực lực Thông Thiên cảnh hậu kỳ.
Đường Mị Nhi, Chu Viên cũng chấn động, lát sau mới hồi tỉnh lại, áp chế rung động trong lòng, nhưng vẻ mặt ngạc nhiên vẫn không giấu đi đâu được. Kết quả đại chiến này của Mục Trần hoàn toàn vượt khỏi dự đoán.
Dù rằng họ không hề coi thường Mục Trần, nhưng cũng chưa bao giờ đánh giá hắn cao tới mức có thể đối chiến với Hạ Hầu, đừng nói là đánh bại. Thực lực linh lực nan và Thông Thiên cảnh hậu kỳ là chênh lệch không chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821659/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.