Bụi gỗ tan đi, Mục Trần và Lạc Li xuất hiện rõ ràng.
"bộp bộp bộp."
Thấy hai người xuất hiện, đôi mắt Chân Thanh trừng lên, tay khẽ vỗ vỗ cười nói tán thưởng:
- Khá khen cho các ngươi có thể phá được vòng vây Vạn Mộc Giới.
Dây leo ở nơi đây rất rắn chắc và kỳ dị, cao thủ thân thể nan bị bắt trói cũng khó mà thoát ra, lại còn bị dây leo hút lấy linh lực, càng giãy thì nó càng siết chặt, linh lực mất đi càng nhanh, đến khi không còn chút linh lực nào trong người, thì chỉ còn cách mặc tình cho người ta làm thịt.
Mục Trần và Lạc Li có thể thoát vây khiến cho Chân Thanh bất ngờ. Hai người này hẳn phải có bản lĩnh đặc biệt. Nhưng cũng không sao, cục diện hiện tại hoàn toàn vẫn nằm trong khống chế, cả hai chi đội mạnh mẽ đều đang trấn thủ Vạn Mộc Giới, Mục Trần và Lạc Li thoát khốn cũng làm được gì?
Mục Trần nhìn chằm chằm Chân Thanh, đầu ngón tay có hắc lôi điện lẹt xẹt bắn ra.
- Xem ra các ngươi vẫn chưa buông tay chịu trói.
Hạ Hầu cũng cười khẩy, cất lời châm chọc. Hắn chỉ ra ngoài cổng lớn, cười nói:
- Cục diện này các ngươi còn làm được gì? Mục Trần, hay là ta cho các ngươi một cơ hội, một mình rời đi kiếm đường sống cho bản thân, thế nhé?
Hạ Hầu cười rất gian xảo. Nếu Mục Trần dám bỏ bạn bè ở lại một mình bỏ trốn, thì e rằng hắn hết cửa sống ở Bắc Thương linh viện, hậu quả chắc chắn rất nhục nhã.
Mục Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821653/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.