Trên chín tầng mây Bắc Thương đại lục, một cái bóng đen sượt qua không gian, xuyên qua không khí, chẳng ai cảm giác được sự hiện diện của nó, cấp tốc lướt đi, một cái phẩy cánh đã đi xa vạn dặm. Tốc độ này khiến cho Chí Tôn cũng phải kinh hãi.
Cái bóng đó chính là Bắc Minh Long Côn. Bắc Thương đại lục bao la vô tận, nhưng với tốc độ của lão, muốn tới Thánh Linh Sơn, chỉ là vài phút.
Đột nhiên không gian phía trước nó bị xé toạc, một lượng nước đen từ trong đó trào ra nghiền nát không gian, hung hãn ập tới Bắc Minh Long Côn.
"Gréécc!"
Biến cố thình lình khiến Bắc Minh Long Côn chấn kinh, một cánh vung ra, như thần khí sắc bén đánh vỡ công kích vừa tới.
"ầm ầm ầm!"
Không gian băng hoại, tầng trời mười vạn trượng bốc lên gió lốc điên cuồng.
- Đạo tặc phương nào, lăn ra đây cho ta!
Hào quang sáng rực, rồi nhanh chóng thu nhỏ lại. Bắc Minh Long Côn hiện ra hình người, quát lên giận dữ.
- Ha ha, Bắc Minh! Nhiều năm không gặp ngươi vẫn nóng nảy như xưa.
Một tiếng cười sằng sặc đáp lại, một luồng sóng nước đen ngòm cuốn tới, như hình thành một vùng biển đen trên chín tầng mây.
Một lão nhân áo màu lam thẫm, hoa văn màu đen như sóng gợn trên thân áo, cười tủm tỉm đối diện Bắc Minh Long Côn.
Bắc Minh Long Côn nhìn thấy lão nhân đó, trừng mắt nghiêm giọng:
- Vô Lượng lão tổ? Không ở Vô Lượng đại lục của ngươi, đến Bắc Thương đại lục tác oai tác quái làm cái gì?
Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821597/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.