Thái Thương viện trưởng cất giọng hùng hồn thanh âm, như thiên uy chấn nộ. Tiếng vang ồ ồ khuếch tán trong không trung, khiến mọi âm thanh khác đều bị trấn áp đi.
Vô số đệ tử đều câm như hến, thần sắc hoảng sợ. Bọn họ đều nhận ra sự khống chế bản thân đã mất, linh lực trong người đang có dấu hiệu bạo động mất kiểm soát.
Nếu lúc này Thái Thương viện trưởng động sát tâm một chút, e rằng linh lực trong người họ sẽ bùng nổ, không chừng chính mình phải chết vì linh lực của mình.
Đám đệ tử kinh hãi rung động, thực lực của Thái Thương viện trưởng đây ư? Quá đáng sợ.
Phía đối diện, Phí Thanh Tùng cũng biến sắc. Tiếng quát của Thái Thương viện trưởng phần lớn tập trung vào lão, đối với người khác chỉ là tiếng quát, nhưng với lão lại như mãnh long gầm rú, đáng sợ cực kỳ.
Công kích sóng âm người khác khó lòng phòng bị, khiến lão tỏ ra vô cùng nghiêm túc.
Gương mặt béo núc của Phí Thanh Tùng run lên, ánh mắt trở nên sắc bén, lão vung tay tạo thành một dao động không gian, ngăn cản sóng âm dồn dập ập tới. Bất giác lão nhớ lại gì đó, nhìn qua Huyết Thí đang trọng thương hôn mê, Mục Trần rõ ràng là muốn lấy mạng hắn.
- Thái Thương viện trưởng, chúng ta từ xa đến, đệ tử quý viện lại hung ác như thế, không khỏi mất đi phong phạm của đại viện chứ?
Phí Thanh Tùng trầm giọng chất vấn. Lão chưa dám trở mặt với Thái Thương viện trưởng. Thứ nhất ở đây là địa bàn của Bắc Thương linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821523/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.