- Mục Trần?
Đám học viên đang vây công An Nhiên nghe thấy cái tên không chút xa lạ kia, sắc mặt liền biến đổi, tỏ ra vô cùng e ngại.
Dù Mục Trần chỉ vào Bắc Thương linh viện chưa đến một năm, thế nhưng tiếng tăm của hắn bây giờ còn nổi bật hơn hẳn nhiều lão sinh ưu tú.
Lưu Thần sắc mặt xanh mét nhìn hai người vừa xuất hiện:
- Hai vị, chuyện chỗ này và các ngươi không quan hệ gì, sao phải nhúng tay vào? Nếu có thể đợi khi ta nhận được thông tin sẽ cùng hưởng với các ngươi, lúc đó nhất định sẽ liên thủ.
Hắn rất kiêng kị Mục Trần, nhưng lại không cam tâm thả An Nhiên. Trong Thú Liệp chiến này, vì thời gian có hạn, nên thông tin rất quan trọng, nếu không thể nhanh chóng tìm ra những địa điểm Linh Binh tụ tập, vậy thì khó mà thu thập được nhiều linh quang, đến khi Linh Quang quán đỉnh hiệu quả cũng không cao.
Thực lực của hắn cũng là chuẩn Hóa Thiên cảnh, hơn nữa người đông, nếu ra tay thật sự hắn cũng không tin hai người kia có thể dễ dàng đánh bại họ.
An Nhiên tức giận nghiến răng:
- Mục Trần! Ngươi giúp chúng ta, ta sẽ chia sẻ tin tức cho ngươi!
Dường như nàng rất ghét Lưu Thần, thà rằng đem tin cho người khác cũng không muốn để tên kia biết chút gì.
Mục Trần mỉm cười, nhìn Lưu Thần, nói:
- Học tỷ An Nhiên là bằng hữu của ta, ngươi nên đi đi.
Hắn và An Nhiên quan hệ chẳng có gì, chẳng qua đơn giản là nhìn Lưu Thần chướng mắt mà thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821466/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.