Trên bình nguyên hỗn độn sụp đổ, cô gái xinh đẹp trần trụi trong nước da sáng bóng, khêu gợi hấp dẫn mọi ánh mắt nam nhân.
Bất quá, người con gái kia lại không phải tuýp người dịu dàng yếu đuối, khi nàng vừa nghe Mục Trần thì thào, chân mày liền dựng đứng, mắt trừng lên, một làn gió thoảng qua đẩy Mục Trần bay dính vách đá, rồi một cánh tay mềm mại mạnh mẽ chụp lấy cổ họng hắn xách lên.
- Có tin ta giết ngươi không?
Giọng nói của nàng như suối nước qua khe núi, mang theo một chút lạnh lẽo sơn dã.
Mục Trần lưng dán vào đá, đối mặt uy hiếp chỉ trề môi, chép miệng nói:
- Ngươi giết đi.
Xem ra cho dù biến thành hình người, Cửu U Tước vẫn tính tình như trước, không hề khác chút nào.
Cô gái nhoẻn miệng cười, nhẹ nhàng sờ gương mặt Mục Trần, duyên dáng khẽ nói:
- Xét thấy ngươi giúp ta đỡ lấy tia hắc thần lôi cuối cùng, ta sẽ tạm không tính toán chuyện ngươi lợi dụng nhìn ngắm ta....
Mục Trần cười mà mếu, bất giác rụt cổ nhắm mắt lại, không dám để lâu hình ảnh thân thể trần truồng của nàng. Người con gái ấy thật quá hoang dã như một con báo cái, dễ dàng khơi gợi dục hỏa trong lòng nam nhân.
- Ngươi làm ơn mặc quần áo vào được không? Tuy ngươi là Cửu U Tước, nhưng hiện tại dù sao cũng đã có hình dáng con người, nên chú ý hình tượng một chút.
Mục Trần phân bua, cái vụ này thực ra hắn cũng không cố ý nhìn ngó.
- Con người thật là phiền phức.
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821461/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.