Phía trên hồ dung nham nóng bỏng, vô số bóng người không ngừng lướt qua, tuy rằng Hỏa Viêm Linh Liên phần lớn đều đã bị người ta giành lấy, bất quá hồ nham thạch nóng chảy rất lớn, có thể vẫn còn sót lại đâu đó, không ít người vẫn còn ôm mộng ở lại tìm kiếm mong có chút thu hoạch.
Trên một tảng đá cứng, một người áo trắng ngồi xếp bằng, hai mắt chăm chú quan sát mọi động tĩnh nơi mặt hồ dung nham.
Hắn là một tùy tùng Long Ma vệ được Bạch Động bảo ở lại canh chừng. Tên kia hận ý với Mục Trần rất sâu, dù chính mắt thấy kẻ hắn ghét bị đánh rớt vào hồ dung nham nhưng không muốn cho tên kia một chút cơ hội nào, do vậy trước khi đi cũng để lại một người theo dõi khu vực này, nếu phát hiện Mục Trần trở ra liền truyền tin về.
Chẳng qua với việc làm đó của Bạch Động, ngay cả lão nhân áo xám cũng không nghĩ là sáng suốt. Vì chính bản thân lão mà lọt vào đó cũng chịu không nổi 5 phút, mà lúc nãy cả bọn ở lại canh chừng cũng hơn 10 phút mới bỏ đi, thời gian đó Mục Trần chỉ còn lại tro tàn mà thôi.
Hiển nhiên, vị Long Ma vệ ở lại cũng ôm ý tưởng đó, nhưng vẫn không thể cãi lệnh Bạch Động, đành chịu khó ngồi lại nhìn ngó quanh quất.
- Một thằng nhóc Dung Thiên cảnh sơ kỳ rớt vào đây còn sống được hay sao?
Long Ma vệ thở dài tự giễu, hắn chỉ đành tiếp tục đảo mắt qua hồ dung nham. Bất chợt hắn đứng bật dậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821417/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.