20 vạn linh trị.
Mục Trần nhìn con số trên linh trị bài, bất giác tay cầm run run một chút. Mạch Luân không ngờ lại có nhiều linh trị như thế? Thật không biết hắn tích cóp bao nhiêu lâu mới được chừng này, khó bản mặt hắn lúc này khó coi đến thế.
Mục Trần chỉ cười nhìn gương mặt u ám nhăn nhó của Mạch Luân, ném linh trị bài vào tay Chu Linh, hắn nói:
- Chu huynh, đem phân phát số linh trị này chia đều cho mọi người đi, xem như là ta tạ lỗi với mọi người.
- Hả....
Chu Linh sửng sốt, đám tân sinh trên quảng trường cũng lắc lắc đầu không tin nổi.
- Ngươi cứ làm theo hắn nói đi.
Diệp Khinh Linh mỉm cười, dù sao chuyện lần này cũng do Mục Trần mà ra cớ sự, dù cho đám tân sinh không ai dám trách cứ hắn, nhưng Mục Trần vẫn cho rằng đó là lẽ thường phải làm, do vậy hành động này cũng xem như biểu hiện khí độ nam nhi.
Chu Linh hơi do dự, nhìn qua đám người Viêm Lăng bên cạnh, rồi cũng lấy đi 17v linh trị, còn lại 3v thì ném trả cho Mục Trần, cười nói:
- Dù sao cũng là chiến lợi phẩm của ngươi, số còn lại ngươi giữ đi, chừng này đủ cho chúng ta phân phát rồi.
Mục Trần cũng không nói gì thêm, cũng không khách khí mà lấy luôn 3v linh trị còn lại, sau đó mới ném trả linh trị bài cho Mạch Luân, cười tủm tỉm:
- Ta đại diện mọi người tạ ơn Mạch Luân học trưởng hào phóng.
Mạch Luân nhìn con số 0 tròn trĩnh trên linh trị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821343/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.