Một chỗ nào đó trong khu tân sinh.
Quảng trường rộng rãi có không ít tân sinh tụ tập, tụm năm tụm ba đứng nói chuyện với nhau, bất quá không phải đang nói chuyện phiếm cười đùa vui vẻ, mà phần lớn đều không thể áp chế sự phẫn nộ trong giọng nói, tầm mắt thỉnh thoảng bắn về không trung trên quảng trường, ở đó có mấy người đang lăng không đứng ngồi, gương mặt gian xảo cười cợt trông chừng đám tân sinh. Bọn họ thần sắc lơ đãng không tập trung, nhưng linh lực dao động kinh người trong cơ thể toát ra, tất cả đều là cường giả Dung Thiên cảnh.
Một đội hình như thế đối với khu vực tân sinh này hiện tại cũng có hơi quá sức, dĩ nhiên là khó mà kháng cự.
Giữa quảng trường, Diệp Khinh Linh, Chu Linh và mấy người nữa cũng tụ tập một chỗ, ánh mắt uất hận nhìn bọn kia khóa chặt không cho ai ra ngoài cũng đã 10 ngày.
Mặc dù sinh hoạt trong khu vực tân sinh vẫn có thể tu luyện, nhưng bị chặn cửa không cho ra ngoài, lại khiến bọn họ có một cảm giác bức bối như tù phạm bị giam trong ngục.
- Đám khốn nạn, quá đáng thật!
Viêm Lăng nghiến răng mắng, trên mặt có vài vết tím bầm, đó là dấu tích mới hôm trước dằn không nổi mà nổi sung lao ra tẩm quất một trận với bọn kia, kết quả là hắn vẫn còn ở trong này, mặc dù trong đám tân sinh cũng thuộc hàng đầu. Dù sao bọn người mà Mạch Luân gọi tới đều đã tu luyện ở Bắc Thương linh viện được một hai năm, chênh lệch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821340/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.