Nham thạch nóng chảy xông lên tận trời, như cơn mưa lửa bao trùm thiên không đổ xuống, giá tuyết lả tả chạm vào hóa thành sương mù dày đặc, bốc hơi dày đặc.
- Sao lại thế này?
- Đó là cái gì?
- Dường như có gì đó từ lòng đất chui lên!
Biến cố bất thình lình khiến chúng nhân sợ hãi, vội vàng nhìn qua mảnh đất bị nổ tung ra một cái lỗ, bên đó băng tuyết đang nhanh chóng tan chảy, đất đá trở nên đỏ bừng, nhiệt độ khu vực này cấp tốc tăng cao.
- Chuyện gì xảy ra?
Bên khe núi, Diệp Khinh Linh cũng kinh ngạc nghi vấn.
- Tin tức của chúng ta có lẽ thiếu sót, ở đây không chỉ có một linh thú thiên giai, mà là... hai!
Mục Trần trầm giọng chắc chắn.
Sở Kì biến sắc, biến cố này hoàn toàn nằm ngoài dự kiến.
- Linh thú thiên giai này hẳn là sinh sống trong lòng đất, khó trách chúng ta không thể phát hiện.
Mục Trần nhìn qua cái khe nứt đang phun trào dung nham nóng chảy
- E rằng nó đã sớm nhận biết được cuộc chiến trên mặt đất nhưng vẫn ẩn thân không ra, đợi đến khi song phương tiêu hao cạn sạch, ha ha, con súc sinh này thật biết tính toán.
Đám người ngây dại nhìn nhau, thì ra tính làm ngư ông không chỉ có đám người ở đây, ngay cả linh thú thiên giai cũng muốn tọa sơn quan hổ đấu, linh thú thiên giai đến trình độ này, trí tuệ cũng không kém nhân loại bao nhiêu.
- Bây giờ làm sao?
Phương Chung khổ não hỏi. Một con linh thú thiên giai còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821311/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.