Mục Phong muốn cho Mục Trần học tập linh trận, hiển nhiên cũng không phải nói cho qua chuyện, bởi vậy ngay ngày hôm sau, Mục Trần đã gặp vị lão sư dạy linh trận cho hắn.
Một trung niên nam tử hơi gầy, bào phục xám trắng, khuôn mặt nghiêm nghị không hề có chút ý cười. Dù hắn là thủ hạ của Mục Phong, nhưng ứng xử trước mặt lão cũng không quá khiêm tốn kinh cẩn, ngược lại vẫn giữ một thái độ đúng mực.
- Vị này là Ôn Linh tiên sinh, từ nay về sau ngươi theo hắn học tri thức linh trận cơ bản.
Mục Phong giới thiệu vị nam tử nọ cho Mục Trần.
- Mục Trần tham kiến Ôn tiên sinh.
Mục Trần khiêm tốn cúi người ôm quyền hành lễ, không hề tỏ ra phong thái thiếu chủ một địa vực.
Vị nam tử trung niên tên gọi Ôn Linh khẽ gật đầu, vẫn không hề nói tiếng nào.
- Tiểu tử ngươi cần phải chăm chỉ học tập, Ôn Linh tiên sinh nổi tiếng nghiêm khắc, tuy ngươi là con ta, bất quá nếu hắn cảm thấy ngươi không có thiên phú, tuyệt đối không vì thân phận của ngươi mà tiếp tục dạy đâu, nghe rõ chưa?
Mục Phong ôn tồn dặn dò, Ôn Linh xem như một vị cung phụng do Mục vực mời đến. Dù chỉ là Linh Trận sư cấp 1, nhưng điểm danh số Linh Trận sư đang có mặt ở Mục vực, cũng không vượt quá mười ngón tay, mà Ôn Linh là một người cực mạnh trong số đó.
Mục Trần gật đầu, Bắc Linh viện cũng không chương trình học về linh trận đích, cũng không mời Linh Trận sư về dạy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821221/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.