Trời hửng sáng, Nghiêm Quân Dịch bởi vì cồn bụng mà tỉnh dậy. Không biết có phải bởi vì không mang dép hay không mà đôi chân hắn chạm vào nền nhà lạnh buốt. Cảm giác yêu tĩnh và lạnh giá làm hắn đột nhiên cảm thấy cô đơn đến sợ. Vừa đặt chân xuống phòng khách, một mảng hỗn độn cùng huyết sắc làm cho hắn vô cùng sợ hãi.
Trên mặt đất, hộp nhẫn mở ra, đổ trên sàn, hai chiếc nhẫn nằm mỗi nơi một chiếc. Đơn li hôn của hắn và Cố Thừa Nhi được mở ra, bên trên là những đốm máu đã sậm màu vô chói mắt. Nghiêm Quân Dịch thừa nhận, chưa bao giờ hắn cảm thấy rối rắm đến như thế. Mọi thứ là đang chứng minh Cố Thừa Nhi đã thấy tất cả mọi thứ?. Giờ này cô đang nghĩ gì?. Cho dù cô nghĩ gì đi nữa, hắn chắc chắn rằng cô đã rất đau đớn. Cố Thừa Nhi yêu bản thân như cá yêu nước, cô sẽ không bao giờ tổn thương mình. Trừ khi... Nỗi đau cô phải chịu vượt quá tầm kiểm soát. Nghiêm Quân Dịch giường như phát điên đấm mạnh lên bàn kính, đem hai tờ đơn xé nát, sau đó một mạch chạy đến Cố gia.
Cố gia một mảng ồn ã. Khi xe Nghiêm Quân Dịch đến trước cửa Cố gia đã ngay lập tức bị ám vệ giữ lại. Có lẽ đã lâu lắm rồi, hắn chưa từng thấy cảnh tượng này. Khắp bốn bên Cố gia đều có ám vệ áo đen đứng canh gác. Bên trong sân, hơn 30 hàng dài ám vệ xếp thẳng hàng, ước chừng tổng cả phải lên đến hơn 1000 ám vệ. Nghiêm Quân Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chien-cha-con-ba-me-la-cua-con/775736/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.