Cố Thừa Hạo nhìn theo bóng Nghiêm Quân Dịch. Thực ra thì lão ấy cũng không phải đáng ghét, lão ấy quan tâm mẹ!. Thằng bé đã nghe bà ngoại kể về việc mẹ rất yêu thích một người, điên cuồng theo đuổi người đó, chỉ là, bà không có nói rõ người đó là lão Dịch. Trong quá khứ xảy ra chuyện gì thằng bé không biết, nhưng mẹ đã lựa chọn một mình sinh ra thằng bé, chứng tỏ mẹ có lí do riêng của mình. Còn lão Dịch, lão ấy chung sống với mụ Hứa kia, chắc chắn cũng có lí do của lão. Nhưng thằng bé không chấp nhận lão Dịch ở bên cạnh một người đàn bà thâm sâu như vậy rồi lại còn quay lại với mẹ. Mẹ thằng bé là người phụ nữ tốt nhất trên đời, mẹ phải luôn được an toàn và hạnh phúc.
Nghiêm Quân Dịch đặt Cố Thừa Nhi lên giường, có chút không kìm được lòng mà hôn nhẹ lên trán cô. Hai mươi lăm năm rồi, đứa bé nhỏ xíu nằm trong nôi ngày ấy đã sớm trở thành một thiếu nữ. Suốt những năm tháng tuổi thơ, hắn đã nghĩ, mình hơn cô nhiều tuổi như vậy, chỉ có thể là chú cháu. Nhưng cô khi lớn lên lại đem lòng yêu hắn. Cô ngang ngược theo đuổi hắn, vô cùng kiêu căng mà dẹp đi những bông hồng quanh hắn. Có đôi lúc, hắn cảm thấy cô vô cùng phiền phức. Nhưng hắn phải thừa nhận, hắn vẫn cảm thấy cô hành động rất đáng yêu. Hắn còn nhớ rõ, sinh nhật 18 tuổi, trong lễ trưởng thành của cô, cô nói muốn gả cho hắn, chờ cô lớn cô sẽ làm vợ hắn. Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chien-cha-con-ba-me-la-cua-con/775730/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.