🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngụy Khiêm từng ảo tưởng rằng một ngày kia sẽ có phóng viên phát hiện ra gã và hai đứa em sống như những con chó trong khu ổ chuột này, sau đó phóng viên sẽ chụp mấy tấm ảnh, đặt một đầu đề mắc ói là “Thiếu niên có chí làm thuê cho hai em đến trường, đôi vai non nớt gồng gánh cả gia đình”, khiến người ta phải rơi nước mắt, rồi sẽ có cơ quan nhà nước đến cho tiền, vô số người giàu nứt đố đổ vách quyên trợ, mà gã thì chỉ cần cầm tờ chi phiếu kếch xù lên TV chụp chung một tấm với họ là được.

Thế nhưng, trên TV ngày nào cũng đưa tin “sinh viên nghèo khổ”, “học sinh trung học nghèo khổ”, “học sinh tiểu học nghèo khổ”, vậy mà chẳng một ai tìm đến anh em Ngụy Khiêm.

Đại khái là thời bấy giờ người nghèo quá nhiều nên lên TV cũng cần xếp hàng quay số như mua xe sau này(1).

Sắp đến cuối kỳ, thời tiết ngày càng lạnh hơn, tinh mơ ra ngoài trời còn chưa sáng, Ngụy Khiêm cưỡi xe đạp đi sớm về khuya.

Gã không có bao tay, lúc đến trường hai tay lạnh cóng muốn mất hết cảm giác, đành phải vừa cúi đầu chạy lên lầu vừa xoa tay liên tục.

Hôm nay, lúc lên lầu vừa vặn đụng phải cô chủ nhiệm, cô chủ nhiệm là một cô giáo trung niên họ Lý, bình thường cực tốt với gã – học sinh chăm ngoan, thành tích tốt thêm thái độ nhún nhường không gây chuyện như Ngụy Khiêm, nếu vừa hay tràn đầy sức sống, giáo viên lại là nữ, thì trên cơ bản nhất định là loại

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca/199495/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.