Làm cái đéo gì cũng không cho! Tự mày làm đi! 
Thẩm Lạc Tình bực dọc. Cậu muốn giúp mà coi cái thái độ của thằng này xem! Vậy thì thôi, để cho y tự thân vận động đi, cậu có mở lời rồi nha, chỉ là thằng nhóc này láo quá không muốn cậu làm vì thế đừng có mà nói cậu làm biếng! 
Thẩm Lạc Tình hầm hầm tức tối bỏ lên xem tivi. Mà Lý Sâm tính ra cũng không ở dưới bếp lâu đâu. Y chỉ chuẩn bị một số đồ cần thiết mà thôi. Dù sao đầu bếp chính cũng là anh Phi của y mà! 
- Ông Phi nuôi mày đúng là tốn cơm gạo! 
Thẩm Lạc Tình chán nản ngồi nhai bánh. Nhưng mà cái miệng khẩu nghiệp vẫn không nhịn được nên phải khịa thằng đệ nhà mình. Ai bảo rủ cậu qua đây chi, giờ nghe khịa đi cho đỡ chán! 
- Xì, ảnh không than thì thôi! 
Lý Sâm chề môi, mấy người không có tình yêu sao mà hiểu được chứ?! Không sao không sao! Chỉ cần y và anh Phi hiểu là được rồi!! 
Nhìn cái mặt mê muội của thằng đệ, Thẩm Lạc Tình cực độ khinh bỉ. Lúc đầu còn sợ thằng cha đó như sợ hổ. Bây giờ nhắc tới là khoái ra mặt, hừ, không có tiền đồ! 
Ting! Ting! 
Đang ngồi sân si thì qua lại chuông cửa đã khẽ vang. Lý Sâm dĩ nhiên là hớn hở mà chạy ra đón chào người yêu nhà mình. Ấy mà khoan cái quần gì đây?! Sao mỗi lần y mở cửa là thấy mặt của Phan Diệp Chân vậy? Có phải y bị ảo giác 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-xa-hoi-den-khong-phai-la-the-than-/3575122/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.