Mang thai. . . . . .
Lạc Viêm Hành dừng lại công việc, vẫn không có phản ứng quá lớn, siếtchặt cây viết, hình như còn chưa có tiêu hóa xong, anh không biết ngườiđàn ông khác nghe nói sắp làm cha thì tâm tình như thế nào, mừng rỡ nhưđiên? Hay cầu thần bái phật? Làm cha, anh làm cha rồi ?
Hàn Dục thấy người đàn ông bình tĩnh như thế, không nên đâu, còn tưởngrằng có thể chạy như bay ra ngoài, lập tức giơ ngón cái: "Đại ca, anhthật có chí khí, phải như vậy, không phải là mang thai sao? Anh ngàn vạn lần không được cúi đầu, nếu không, nửa đời sau cũng bị áp chế. . . . . . Đại ca, đại ca. . . . . ."
Người đàn ông đã bước nhanh ra ngoài, nhìn ghế da trống rỗng, aiz, Trình Thất, cô thật đúng là Vô Chiêu Thắng Hữu Chiêu, vậy phải làm sao bâygiờ? Không cách nào tưởng tượng tương lai cô gái ra lệnh cho anh, muốnanh nghe lệnh của cô, không thể nào!
Nhưng thực tế thì rất tàn khốc đấy!
Thứ hai, bên trong bệnh viện đã sớm quậy tung trời, phòng bệnh nho nhỏchất đầy điểm tâm và trái cây, rất nhiều bó hoa, Trình Thất sờ bụng khổsở nhìn vườn bách thảo ở trong phòng, lúc bác sĩ nói cho cô biết cô mang thai, ý muốn giết người đều đã có, tại sao cô lại mang thai ? Làm saocó thể chứ?
Đến nay cũng không thể tiếp nhận tin tức đột ngột này, quá ngoài ý muốn, hoàn toàn không hưng phấn nổi, hôm nay bang hội nguy cơ trùng trùng,không biết La Ngọc Khôn tìm tới cửa lúc nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-xa-hoi-den-cam-thu-tinh-khiet/1257550/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.