Lộ Băng vác cây đao thật to nhìn những người làm cúi đầu cũng không dám ngẩng lên, nói: "Các người yên tâm, không liên quan đến các người!"
"Phù phù!"
Chừng hai mươi người đồng thời thở ra một hơi, sau đó cùng nhau gật đầu.
Thái Thủy Vân đã bị kiềm chế, thấy bộ dạng chồng ngây ngốc, dứt khoát trách mắng: "Cô điên à, rốt cuộc cô muốn làm gì? Cô biết cha của tôi là ai. . . . . . Ưmh!"
‘Ầm! ’
Con ngươi Ma Tử trợn lên, tàn nhẫn nhấc chân đạp thẳng vào bụng cô gái, Chị Thất có thể để cho cô mắng chửi sao?
Nhìn cả khuôn mặt cô gái bởi vì khổ sở mà vặn vẹo, đám người Tiểu Lan rất kích động, sợ thì sợ, trong lòng vẫn nghĩ là ‘Cô cũng có ngày hôm nay? ’
"Trình Thất!" Thấy vợ bị đánh, hai mắt của Mạc Trung Hiền đỏ ngầu rống giận, căm hận nhìn chằm chằm người yêu ngày xưa: "Cô có thể nhằm vào tôi, khi dễ phụ nữ, được coi là anh hùng sao?"
Trình Thất giương môi, nhận lấy thuốc lá thủ hạ đưa tới, chậm rãi phun ra khói mù, bộ dáng không ai bì nổi, cười nhạo nói: "Tôi vốn cũng không phải là anh hùng, Mạc Trung Hiền, năm năm rồi, tôi một mực kỳ quái, tại sao anh cũng không đến nhà giam thăm tôi một lần!" Sau khi nhìn mọi thứ bày biện xung quanh: "Suy đoán có thể vui vẻ với người mới, lại không nghĩ rằng anh sẽ làm ra chuyện này, cầm tiền của Phi Vân Bang tôi, giả bộ làm người giàu có, giả bộ thật hay!"
Thái Thủy Vân nhíu lông mày, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-xa-hoi-den-cam-thu-tinh-khiet/1257514/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.