Ngọc Cảnh Anh giận anh mình, giận cả Danh Hoài không chịu trả lời tin nhắn, giận cả thế giới. Rõ ràng học cùng một lớp nhưng Danh Hoài lại cố tình làm lơ anh ta. Anh ta hỏi bài thì giả vờ không nghe, anh hỏi ăn cơm cùng thì từ chối lạnh lùng.
Ngọc Cảnh Anh xụ mặt nhìn Danh Hoài, khí lạnh toả ra quanh thân. Một bộ ta đây đang rất không vui.
Lâm Bối Bối ngồi bên cạnh thì lắc đầu thở dài. Mối quan hệ của hai người này tưởng chừng như đã bình thường yên ổn trở lại, ai ngờ càng ngày càng trở nên xa cách hơn.
Ngọc Cảnh Anh bực dọc bản thân mà không có chỗ trút thì Danh Hoài cũng không dễ chịu gì. Cậu cũng muốn nói chuyện, ăn cơm với anh nhưng sau cùng lại kiềm lòng mình lại. Vẫn nên từ bỏ thì hơn.
Danh Hoài lắc lắc đầu chuẩn bị cho bài học, rũ bỏ tất cả mớ suy nghĩ vớ vẩn trong đầu mình.
“Được rồi, hôm nay là kết quả bào kiểm tra. Lớp trưởng, em phát bài ra đi.”
Vương Chu vừa nói vừa liếc nhìn cậu đại ca bàn đầu. Ông không hiểu sao kết quả học tập của Ngọc Cảnh Anh mới vừa tiến bộ lại bị tụt dữ dội.
“Cảnh Anh, nếu trong thời gian này có gì khó khăn thì cứ nói với thầy. Đây là thời điểm rất quan trọng, các em nên ưu tiên việc học hành là trên hết. Đừng sao nhãng.”
Ngọc Cảnh Anh không cần nhìn kết quả cũng biết điểm rất tệ. Lúc đó làm bài cậu không tập trung thêm nữa là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-uong-tra-sua-khong/2982551/chuong-28.html