Ngọc Cảnh Anh hốt hoảng kêu lên. Nhưng giọng cậu mềm mại tựa như đang làm nũng vậy đó. Tuy là kêu gào nhưng đôi tay lại rất thành thật nắm chặt lấy tay của Danh Hoài đang vòng qua eo của mình. 
Danh Hoài không trả lời, đôi môi nhẹ nhàng đặt lên cổ anh một nụ hôn nhẹ. Nụ hôn nhẹ ấy dần dần trở nên táo bạo, ăn sâu vào phần da thịt mềm mại đã nóng ướt vì hơi nước trong suối. 
Ngọc Cảnh Anh thả lỏng cơ thể, ngửa đầu ra sau tựa vào vai của người yêu mình. 
Không khí dần trở nên ám muội. Âm thanh nhóp nhép của tiếng nước miếng hoà vào với nhau. 
Hai đôi môi quấn chặt chẽ, Ngọc Cảnh Anh vòng tay qua cổ của Danh Hoài, càng làm sâu sắc thêm nụ hôn. Hơi thở cả hai dần trở nên nóng bỏng. 
“A Hoài, A Hoài….” 
Tiếng kêu của Ngọc Cảnh Anh dần trở nên ngọt nị, hoà vào hơi thở nóng rực như một liều thuốc kích tình mạnh mẽ. 
Đầu quả tim của Danh Hoài như muốn nhũn ra trước những tiếng gọi của anh. Cậu vuốt ve mái tóc ướt nước của anh. 
“Cảnh Anh, em làm tiếp nhé. Anh có nguyện ý không?” 
“Nguyện ý. Anh nguyện ý. Anh yêu em. A Hoài, anh yêu em.” 
Ngọc Cảnh Anh vừa đáp vừa lặng lẽ hôn lên môi của Danh Hoài. Anh không ngờ có ngày mình lại rơi vào lưới tình một cách mãnh liệt như vậy. 
“Danh Hoài, em có yêu anh không?” 
“Yêu. Tất nhiên là em yêu anh.” 
Từ giây phút đầu tiên em gặp anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-uong-tra-sua-khong/2982481/chuong-64.html