Mira: "Tình hình ông nội tiến triển rất tốt, hai ngày sau chắc có thể xuất viện được rồi!"
Jiyoung: "Vậy cũng tốt, để ông cứ sống trong đây mãi coi bộ tuy tốt về thể chất nhưng không tốt về tâm lý. Để ông ở gần gia đình nhiều hơn thì bệnh tình mới thuyên giảm chứ"
Mira: "Anh nói rất đúng"
Mira xoa bóp tay ông nội, ông đang ngủ rất ngon. Mấy ngày nay không còn chứng mất ngủ, ăn uống điều độ, mặt trở về nét vui tươi hớn hở.
Anh sực nhớ một chuyện.
Jiyoung: "Mấy ngày trở lại đây cô có gặp gỡ một người nào tên Lukas không?. Một người có mái tóc màu vàng kim, đôi mắt màu xanh dương ấy"
Mira ngạc nhiên: "Hình như không có. Tôi chưa thấy người nước ngoài bao giờ"
Jiyoung: "À. Ra vậy, nếu không gặp thì tốt nhưng mà cô phải cận thận người ngoài nhé. Ở thành phố có nhiều mối nguy hiểm khó lường nên phải tuyệt đối cẩn trọng đấy biết chứ?"
Mira: "Vâng. Anh đừng lo"
Một lúc sau.
Mira ngập ngừng: "Sau khi xuất viện, tôi định sẽ chuyển đi nơi khác sống cùng ông"
Jiyoung bất ngờ: "C... chuyển đi sao?"
Mira: "Ừm. Tôi còn một người dì ruột ở Gangwon. Dì ấy vừa gọi cho tôi bảo đưa ông nội đến đấy và mướn tôi làm công ở đấy luôn. Dì có một quán ăn khá lớn, tiện việc chăm sóc cho ông nữa"
Jiyoung: "Cô định sẽ đến đấy sao?. Nếu vậy thì tôi không còn thường xuyên gặp ông rồi"
Mira đi đến, xoa đầu anh rồi mỉm cười. Tuy chỉ mới tiếp xúc với Jiyoung vài lần nhưng cô có thể nhìn xuyên thấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-toi-yeu-anh/372212/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.