Jiyoung quyết định đến quán rượu uống vài ly cho khuây khoả. Trong lúc trên đường về, vô tình thấy Yoonji đứng trong góc hẻm cùng tên Lukas.
Nỗi buồn bực réo gọi ngày một lớn lao. Jiyoung nghiến răng, tay giữ chặt ba lô trên vai, đôi mắt u ám. Phải xem cảnh tượng của hai người đã từng yêu nhau thật khó chịu. Jiyoung đứng lặng người một góc tối, nép vào cây cột điện gần đấy. Bản thân đợi chờ cô làm gì, nói gì với người cũ.
Yoonji rõ ràng đã cương quyết từ chối Lukas từ sáng đến tận khuya. Và Lukas vẫn cứng đầu đi theo mãi để cầu xin sự tha thứ. Gã bây giờ thật tình đã bị cái tình yêu quật ngã và giờ là người thèm khát tình yêu hơn bất kì ai. Jiyoung đen mặt, lòng bàn tay tạo thành nắm đấm khi nghe những lời cầu xin của người kia và những lời nói bạc bẽo, vô tình của người còn lại.
Yoonji tức giận túm cổ áo gã, kéo về phía mình: "Tôi đã bảo là chúng ta không còn gì, nghe không hiểu à?"
Lukas: "Đừng như thế. Vì quá yêu em nên tôi mới làm thế, hãy tha thứ cho tôi. Hãy về bên tôi đi mà!"
Yoonji: "Đệt mẹ, tên khốn này. Sao cứ thích bị người khác sỉ nhục mới chịu rời đi vậy hả?"
Yoonji tát mạnh vào mặt gã vài cú đau thấu trời mây. Thanh âm chói tai khiến người nghe rùng mình tự hỏi vì sao tuyệt tình đáng sợ và không một chút băn khoăn dừng tay đánh người. Lukas đứng chịu trận, nếu trút giận xong có thể trở về bên cạnh, gã cam tâm chịu nỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-toi-yeu-anh/372206/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.