Jimin: "Em đồng ý!"
...
Khi chiếc nhẫn chạm đến ngón áp út của một bàn tay nhỏ bé, Park Jimin cậu hò reo hân hoan trong lòng, khuôn mặt tràn ngập niềm vui sướng cùng với khoé mắt ửng hồng. Jimin ngấn lệ, cậu khóc, khóc vì cảm động. Không phải nước mắt ấy dành cho những trái ngang xảy ra với cuộc đời cậu mà chính là vì quá hạnh phúc. Cậu cảm giác sau ngần ấy thời gian chung sống nhiều chuyện xuất hiện, cãi vả có, vui vẻ có, buồn tủi có và tất nhiên là hiểu và tin tưởng nhau đều có. Mọi thứ như một nguyên tử nhỏ để cấu thành một tình yêu to lớn giữa cậu và hắn như hiện giờ.
Jimin lặp lại hành động của hắn y như vậy. Cầm chiếc nhẫn còn lại mà đeo vào tay đối phương. Khoảnh khắc đó, có thể nói là thời khắc xinh đẹp và tuyệt nhất mà cậu gặp. Mấy ai có thể hiểu được cảm giác cuộn trào trong lồng ngực khi được người mình yêu cầu hôn. Cứ như đang ở trong một câu chuyện cổ tích riêng, một cái kết không thể nào tốt đẹp hơn.
Yoongi thật hạnh phúc biết bao khi nghe câu "đồng ý", hắn mỉm cười khẽ hôn lên mu bàn tay cậu. Rồi lại giữ nó trên mặt mình rất lâu, ngắm từng đốt ngón tay nọ, bản thân hắn thấy nhẫn và tay người này rất hợp, như sinh ra là dành cho nhau.
Yoongi: "Tôi yêu em!"
Jimin cười: "Em cũng yêu anh!"
Lúc nãy tâm trạng cậu biến hoá khôn lường, mới đầu là buồn tủi vì Yoongi vẫn còn bơ mình, rồi vui vẻ trở lại khi đuợc hắn dỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-toi-yeu-anh/372184/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.