Hai người vệ sinh cá nhân xong rồi xuống nhà, lúc đấy Jimin đã nghe được mùi của cháo bí ngô thơm ngon lan tỏa khắp nơi. Món này cậu cực kì thích vì rất dinh dưỡng, vả lại lúc bị bắt cóc đến giờ chưa bữa nào no nê lắp bụng. Bọn chúng chỉ cho cậu ăn cơm trắng chứ chẳng thèm cho cậu món gì ngon ngon ăn tạm. Nghĩ lại quả thật rất ấm ức.
Jimin lẩm bẩm: "Dầu gì bắt cóc cũng phải cho mình ăn uống có tâm một xíu chứ!"
Thật là, chưa gì hết bụng đã kêu réo ầm ĩ, Yoongi nhìn sang có đôi chút hoang mang rồi lại phì cười một tiếng, cậu lại đỏ mặt đanh đá đánh vào vai hắn.
Jimin: "Cười?. Có gì vui mà cười?. Anh định chọc quê em á?"
Yoongi: "Ơ?. Tôi không được phép cười?"
Jimin liếc hắn: "Không được, từ nay muốn cười thì phải hỏi ý kiến của em!"
Cậu nhanh nhẹn đi đến chỗ mẹ đang loay hoay làm đồ ăn thêm. Khẽ ôm mẹ từ sau, luôn miệng nói lời ngọt ngào, nhõng nhẽo.
Jimin: "Mẹ ơi. Mẹ nấu gì ngon thế?~"
Bà Park bật cười: "Biết con thích ăn Hobakjuk nên mẹ đã nấu sẵn rồi này. Mẹ đang làm thêm món Gaeran tost-u!"
Jimin hí hửng: "Là bánh sandwich trứng ngọt ạ?. Mẹ thật tuyệt vời!"
Jimin nghe tên món mình thích ăn nhất, vội tung hô nhảy nhót như một đứa trẻ, mắt sáng lấp lánh. Trông thật đáng yêu. Sau đó cậu phụ mẹ thái rau củ và chuẩn bị chén đũa. Thấy mẹ ngày nào cũng thức sớm nấu cho cậu đồ ăn ngon, cậu thấy mình có chút vô dụng vì chưa từng nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-toi-yeu-anh/372137/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.