Kim Seokjin bực tức giơ nắm đấm đánh tới tấp vào mặt Kim Namjoon không một giây nghỉ tay. Sức lực của một con sói hoang đang muốn xé nát con mồi dưới thân mình. Mỗi cú đấm xuống đều mang theo nổi hờn giận và uất ức khi bị khinh thường.
Namjoon hằng giọng: "Nếu cậu nghĩ tôi có lỗi thì đánh tôi mạnh vào!"
Jin liếc nhìn người nằm dưới đất đó. Thái độ của gã rất kiên định, anh tức giận ghì chặt cổ áo của gả xốc lên.
Seokjin: "Kim Namjoon... Có lẽ cậu rất muốn nằm viện thì phải?"
Namjoon: "Đánh tôi nữa đi!"
Điều ước nằm viện của gã thành hiện thực. Anh xã cơn giận dữ lên người gã, nhưng trận đánh như muốn giết người không một ai dám can ngăn. Bởi đây là công viên hoang vắng ít người đi lại, ít người lui tới lại hay xảy ra nhiều vụ đánh nhau của học sinh nên đã trở thành việc bình thường.
Đánh chán chê, Seokjin đứng phắt dậy, mặt hờ hững.
Seokjin: "Cậu còn dám động đến đồ của tôi xem. Tôi giết cậu đấy!"
Anh nói xong rồi bỏ đi mất hút, bỏ lại gã nằm sóng soài dưới đất.
Về phía Yoongi.
Hắn thơ thẫn nghỉ đến việc hồi sáng, trong đầu hắn bất giác thấy hơi đỏ mặt, Jimin. Đôi vai mảnh khảnh, nước da không quá trắng...cũng chỉ là một cơ thể bình thường nhưng tại sao...tại sao lại mang ánh mắt sợ hãi một thứ gì đó thế kia?. Ánh mắt khi thấy hắn rồi lại bất giác đỏ mặt thế kia?.
Yoongi lẩm bẩm: "Chỉ là một tên bình thường..."
Tên đàn em thấy hắn thẩn thờ nên vội lắc vai.
Đàn em:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-toi-yeu-anh/276234/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.