Mắt nàng to tròn lên nhìn lấy Âu Nhã Vỹtrước cửa, quả thật nàng thấy hắn rất quen, tuy trên gường nàng khôngnhìn kỹ sau đó thấy hai người họ giao chiến thì nàng cảm thấy hắn rấtquen….nghĩ tới đây nàng liền trầm mặt lại không muốn nói thêm lời nào.Thấy khuôn mặt của nàng, Tây Phong Âu rất thức thời liền nói “Linhmuội mới tỉnh chưa khỏe cứ nghỉ ngơi đi, đại ca đi ra với hắn đây” rồiliền ôm lấy Độc Cô Trác Nhi cùng Âu Nhã Vỹ bước đi
Nàng cứ sống trong trầm ngâm như một bình hoa tượng trưng, không nhúc nhích, vì Độc Cô Trác Nhi được sự quản thúc của Tây Phong Âu nên nàngkhông còn lo âu, thỉnh thoảng cùng vui đùa với Độc Cô Trác Nhi, nhưngnàng vẫn không quen đối mặt với nam nhân xa lạ kia.
Nhưng mà nàng thấy hắn so với nàng còn ‘nữ tính’ hơn, ý của nàng là‘trù nghệ’ của hắn không thua gì An lão bản, rượu cũng do hắn ngâm không kém gì với ‘nữ nhi hồng’ thượng hạng, thậm chí quét dọn, lau chùi nhàcửa cũng một tay hắn quản lý!
Trong nhà cứ như hắn vừa là quản gia vừa là mụ mụ còn cùng Tây PhongÂu chăm sóc cả việc tắm gội hằng ngày của Độc Cô Trác Nhi, thậm chí cònthay tã lót thay cho Độc Cô Trác Nhi, từ chướng tai gai mắt nàng liềnthấy thuận mắt?
Không, Tư Mã Linh Nhi – mày không được suy nghĩ bừa bãi mày chỉ làmột người bị vấy bẩn có vết nhơ mãi mãi không thể rọt sạch được, đừng mơ tưởng nữa.
Nhắm nghiền đôi mắt đẹp lại, một mảnh đồng lúa vàng úa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-ta-hao-soai-ca/2047919/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.