Hắn cứ đi qua đi lại giữa hai đám nữ nhân, lên xuống lên xuống, thậtkhông ai hiểu nổi hắn đang nghĩ gì, đã qua ba khắc [1] rồi, mà hắn vẫncòn sức lực đi tới đi lui, thật khiến mọi người càng hồi hợp cùng phẫnnộ.
E hèm, thật ra kẻ phẫn nộ chỉ có một người thôi, chắc không xa lạ với mọi người đâu, hít một ngụm khí, chân liền bước ra, cúi đầu xuống, cung kính nói “Vương, nếu ngài thích tản bộ không bằng ngài có thể ra hậuviện cùng các tiểu ái thiếp của ngài ‘vờn hoa bắt bướm’ cho thư giãntinh thần, hà cớ phải phí thời gian của tất cả mọi người như vậy?”
Tiện nam nhân, đi chết đi, xú nam nhân, nam nhân thối, hừ, tuy rằngkhẩu khí cung kính, thái độ lễ phép nhưng trong lòng nàng đang rủa hắn,thấu hận không thể cắn chết hắn ngay lập tức.
“Ồh, ý tứ của nàng nói bổn vương làm tốn thời gian của các nàng?” Độc Cô Thát Tề nghiêm nghị, giả ngu hỏi lại mọi người.
“Vương, chúng tiểu nữ tuyệt không có ý đó”, mọi người đồng thanh đồng tiếng cùng trả lời, đồng thời tất cả mọi ánh nhìn của các nữ nhân liềnchuyển hướng sang Yêu Hồn, thầm ai oán nàng dám ăn nói bậy bạ trước mặtĐộc Cô Thát Tề .
Tiện nam nhân, nàng to gan ngẩng đầu lên, trừng mắt với hắn, hắn thìnhướn mày lên, nhún nhún vai, nhìn thấy bộ dạng hắn khuôn mặt hắn nhưviết: không ngờ ‘gậy ông đập lưng ông’ chứ gì!
Ách, tức quá, tức quá, thật ra nàng nghi ngờ họ có phải là nữ nhân giống nàng không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-ta-hao-soai-ca/2047913/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.