Tiếng chim hót líu lo ngoài kia, bên phòng lớn hoàn toàn ngăn chặnđược những tạp âm bên ngoài, chiếc gường lớn bằng cẩm thạch lạnh lẽo kia bình thường vẫn độc lai độc vãn, như thể nào đã biến thành gường đôicho đôi nam nữ xích lõa trên gường?
Như thường thức nàng liền vươn người dậy, ngáp một cái thật lớn vàkhông hề có ý tứ, không để ý đến hoàn cảnh, liền xoay người xuống gường, xỏ hài vào chân như thừơng lệ, di, như thế nào mà không có???
Mắt nhắm mắt mở nhìn xuống đất, một đôi hài nam to lớn có viền vàngđể làm hình nền, hoa văn rất quen mắt, nếu kết hợp với bộ áo nhất địnhsẽ rất đẹp, sao nàng không nhớ ra là chủ nhân của đôi hài này là ainhỉ??? =))
Từ lúc nàng vươn người đứng dậy, hắn đã mở mắt ra nhìn lấy từng độngtác của nàng, hắn phải đau khổ nhịn cười vì nàng rất khôi hài, đôi mắtxinh đẹp không muốn mở ra, cứ nhắm mắt tùy tiện vớ lại một món đồ nào đó mà không phát hiện ra xung quanh có gì khác sao?
Nghĩ tới đây thì khóe mắt nàng giật giật liên hồi, mặt đẹp méo điphân nửa, nếu hài ở đây không lý nào là người không ở đây, trừ phi…..cắn chặt môi nàng liền giật lấy tấm chăn, nhưng nào ngờ tấm chăn bị ngườikia giật lại “Có kẻ nào lại bá đạo như nàng, ở nhờ phòng của bổn vươnglại tranh giành đồ với bổn vương, hử” (>^
Không phải hắn không độ lượng nhường cho nàng như hắn có thói quenkhi ngủ phải xích lõa, vả lại thân thể mỹ miều so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-ta-hao-soai-ca/2047908/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.