Bất chợt ta cũng đau lòng! Ta cườilạnh, ta mang thân phận gì chứ, chẳng qua chỉ là một đứa mồ côi! Ta biết đây chính là bà ngoại của ta….của cái thể xác này vì khuôn mặt của bàta có vài nét giống với cháu của mình, ta rất hy vọng được gặp mẹ ta….mẹ của cái thân xác này, xem xem nàng ta có bộ dạng như thế nào, có phải y hệt nàng?
Bất chợt ta lại bị hút đến một nơi khác, nơi này rất giống một thônnhỏ, ngước đầu lên nhìn tấm bảng to lớn được treo giữa hai cột to lớnđược điêu khắc cực kỳ tinh xảo
Nguyên lai là , có một lần ta đọc sách nói rằngnơi này chính là thiên đường của âm nhạc, nơi này có các giọng ca thánhthót những khúc nhạc bồng bềnh mang người khác đến chốn bồng lai thiêncảnh, ta luôn ước mình được đến đây, nào ngờ có thể thực hiện trong giấc mơ?
Linh hồn ta lạc lối vào dòng người đang đi trên đường, họ đều đụngvào ta nhưng họ lại không phát hiện ra ta, vì chính xác ta đang là mộtlinh hồn!
Phố xá sạch sẽ rộng lớn, người nào cũng ăn mặc hở hang không kém cácnữ nhân ta vừa gặp, oa, nhìn xem khăn xoan đầu của họ thật đẹp nha, tiếc rằng ta chỉ nhìn được chứ không sờ được…..
Aiz, còn nữa chân của ta cứ như không phải của ta, vì nó cứ đi lung tung, cứ như đang tìm người vậy!
Bất chi bất giác ta đi tới một nơi có rất nhiều người đang vay quanhlại, từ xa xa ta đã nghe thấy tiếng trống vang lên, tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-ta-hao-soai-ca/2047903/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.