Nửa đêm, giật mình thức giấc Huyền Vũ Dạ Nguyệt dụi dụi đôi mắt đẹp, ngắmnhìn xung quanh đều một màu đen tối, nàng khẽ gọi “Thuần”Không ai đáp lại nàng, từ trong lều chui ra “Thuần”, cũng không thấy ai đáplại, bên ngoài chỉ còn đống lửa lách tách kêu, bốn phía xa xa đều mộtmàu đen tối “Thuần”Bước chân ra khỏi lều, nàng gáo gắt tìm kiếm thân ảnh của Hoàng BáThuần, giọng nói có chút mềm yếu pha chút sợ hãi thốt lên trong đêm tối, một trận bất an truyền tới khiến nàng càng phát hoảng mà kêu.
Cây trường kiếm sáng bóng sượt qua cổ trắng ngần mảnh khảng của mộttiểu cô nương, nàng ta liền giơ tay lên ra vẻ đầu hàng nói “Đại nhân,tha mạng a”
“Nhà ngươi là ai”, thanh âm lạnh lùng, nghiêm nghị phía sau vang lên, tiểu cô nương to gan dùng tay dời đi cây trường kiếm một chút nói “Cẩnthận, mạng ta rất quý giá a”
“Nhà ngươi là ai” trường kiếm lại một lần kề sát cổ của nàng ta, khiến nàng ta đâm ra hoảng loạn nói “Ta là nữ nhân”
Mày kiếm khẽ nhăn lại nói “Ta biết”
“Biết sao lại hỏi”, tiểu cô nương dường như không sợ hãi mà còn chu chu môi lý luận với kẻ sắp lấy đi mạng mình
Tay hắn run run, chứng tỏ hắn đang nhịn cười, tiểu cô nương liền hấttung đi trường kiếm của hắn, hắn vội vàng giao đấu với tiểu cô nương.
Nương theo ánh sáng của mặt trăng mờ ảo, ẩn hiện lên khuôn mặt nonnớt thập phần xinh đẹp tinh xảo của tiểu cô nương, vừa tránh đi trườngkiếm muốn cắt đi đầu mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-ta-hao-soai-ca/2047893/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.