“Tiện nam nhà ngươi là ai sao dám phá hư chuyện tốt của ta” Thượn
g Quan Đan Phụng rống lên, chỉ tay vào nam tử vận y phục kimono trước mặt.
Hai hắc y nhân đang chờ xem màn kịch hay trước mặt đột nhiên có mộtngười tiến tới mà hai người cũng không phát giác ra, khiến cho màn kịchhay bị phá vỡ, họ liền tiến tới kề vai sát cánh với tiểu đồ đệ của mình.
“Là…là…công…tử…” khi hít thở thông rồi việc đầu tiên ta làm là ngướcmắt lên nhìn ân nhân cứu mạnh mình hồi hộp có, lúng túng có, bất giáctrong lòng nàng lại dâng trào lên cỗ khí ấm áp khi được chở che trongvòng tay của nam nhân trước mặt.
Từ sau lớp mặt nạ, vẫn là giọng mềm mỏng cùng dịu dàng “Ân, tiểu cô nương, không sao chứ”
Nằm trong vòng tay của nam tử trước mặt cảm thấy rất ấm áp khi giọng trầm thấp nghe rất dễ chịu vang lên, nàng liền lắc đầu.
Thượng Quan Đan Phụng cười điên loạn lên nói “Hóa ra tiểu tiện nhâncũng có gian phu, xem ra ngươi lợi hại đi một nữ nhân mà có nhiều namnhân hầu hạ, sao nam nhân của ngươi cuối cùng còn bao nhiêu người nữahả”
Bất chợt nàng giật mình muốn đẩy hắn ra, nàng quên mất thân phận củamình, ở hiện đại ôm ấp là chuyện bình thường, nhưng ở cổ đại thì khácnha, thấy nàng đang nhúc nhích thì hắn liền điểm huyệt của nàng, mắtnặng trĩu nhắm nghiền lại, tùy ý của hắn hành xử.
“Kẻ nào dám đụng tới tiểu cô nương này chỉ có –chết” Không còn nhutình cũng không mềm mỏng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-ta-hao-soai-ca/2047888/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.