Thấy nàng đang trầm tư lộ ra bộ dạng như đang suy nghĩ thì Hoàng BáHạo Minh cúi thấp xuống thêm một chút nói “Đừng lo lắng về chuyện đó,Thiên Cơ Các sẽ giải quyết hết, bằng võ công của muội chẳng giúp ích gìđược cả”
“Thật”, nghe tới đây thì nàng vội thở dài yên tâm, thật ra nàng muốnra ngoài tìm hiểu một chuyến xem sao, xem có thể giúp gì được Đan tỷ hay không.
Nhìn thấy đôi mắt long lanh, nụ cười đẹp của tiểu nhân nhi thì hắnvội nhoẻn môi cười tà mị, giờ này có hỏi mẹ hắn tên gì e rằng hắn cũngkhông nhớ nổi “Ân”
Vui mừng quá ta liền ôm lấy hắn, hắn cũng quên mất đây là đâu vộivòng tay qua ôm chặt lấy nàng, cả hai sớm quăng thân phận của mình lêntậng chín tầng mây mà không biết sắp có một đại họa ập tới.
Hai thân ảnh bước tới bất chợt cả hai muốn mình nhìn lầm đi, kẻ thìsợ hãi đến run rẩy, kẻ thì hồi hộp tới không thể tin vào mắt mình đangthấy cái gì đi.
“Hai người làm gì đó”, thanh âm run rẫy đánh vỡ bầu không khí lãngmạn bấy giờ của hai người, đột nhiên nàng vội đẩy hắn ra, hắn nhíu màykhông vui nói “Bị mù sao”
Nàng thì há mồm hình chữ O, chuyện xấu hổ bị bắt gặp mà hắn còn trưng bày bộ mặt lãnh đạm, thậm trí có chút không vui sao? Nếu là bình thường nàng sẽ vui mừng nhưng trong mắt người ngoài họ là huynh muội nha! Sợthiên hạ chưa loạn sao?
Mắt trái giật liên hồi, Âu Nhã Thiên Kỵ vẫn dùng thanh âm run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-ta-hao-soai-ca/2047877/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.