Hầu như lễ hội ta cũng chẳng chú ý gì. Suốt đường về ta luôn im lặngcả đại ca cũng chỉ theo sau lưng ta, còn tỷ tỷ thì cứ trò chuyện cùngcái tên trư ca ca kia, một con đường trải dài ra, cứ bước không ngừngnhưng chẳng xác định được phương hướng đi của mình, chỉ biết đi thẳnglên phía trước.
Đêm nay giấc ngủ của nàng lại bị phá rối, con rắn chết tiệt này thậtchẳng biết điều toàn nói xằm nói bậy, ba hoa đủ điều, nhưng bất quá nàng có nó cùng tâm sự và cãi nhau tâm trạng mù tịt như mây đen của nàngcũng giải bày được một chút.
Nhanh chóng 3 cỗ xe ngựa đã lăn bánh đi cả buổi trưa, lúc mặt trờingã dần xuống thì đã tới kinh thành, kinh thành sầm uất, lại đông ngườiphi thường náo nhiệt là nơi đầy thị phi, xe ngựa cũng dần đi chậm lại.Tiểu phiền phức thông linh với ta
“này tiểu Mạc, ngươi không hồi hộp ư”
Ta vừa ngắm cảnh vừa trả lời “hồi hộp thì sao”
“ta biết ngươi đang hồi hộp mà, lại còn mang tâm bệnh nữa, hắc hắc”hắn là ai sao mà hắn không biết chứ, hắc hắc, đêm lễ hội, tiểu nha đầunày hiện nguyên hình khiến đại ca của tiểu nha đầu này có chút đề phòngtránh xa, hắc hắc.
Nàng thẹn quá hóa giận rầm nhẹ“im, nếu không ta quẳng ngươi cho chó ăn”
Xe ngựa đã dừng, một nha hoàn vội vàng hất màn lên, cười mỉm chi, ta xuống xe thì cũng thấy đại tỷ ta cùng đại ca bước xuống.
Nơi này quả là hoành tráng lại to lớn nữa, thật sự hoang phí đất đaimà, nhưng thật là đẹp, mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-ta-hao-soai-ca/142306/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.