Khi lại gần thì nghe thấy tiếng đánh nhau ta và đại ca nhanh chóng phi thân qua đó, lúc này tỷ tỷ cùng 3 xa phu đang cầm trường kiếm đối phó với lũ hắc y nhân “Tỷ tỷ, tỷ không sao chứ?”
Hoàng Bá Dạ Mỵ tự tin nói “đương nhiên rồi, lũ cẩu này đâu phải là đối thủ của tỷ”
Khi nghe được sự kinh bỉ từ miệng tỷ tỷ ta nói ra thì cả lũ hắc ynhân mặt mày đen lại, nhăn nhó, một trong số hắc y nhân lên tiếng dọa“hừ, Minh giáo muốn bắt ai là bắt, các đệ xông lên bắt được họ giáo chủcó thưởng”
“hừ thật không biết điều” Hoàng Bá Hạo Minh hừ lạnh, khinh bỉ ra mặt
Ta thì nhàn nhạt tránh ra cho đại ca ta trổ tài, vì đại ca ta cùngđại tỷ là cao nhân mà đâu cần một người dở võ công như ta phải xông lênlàm gì.
Đúng như ta đoán đại ca ta võ công hảo giỏi, chiết phiến tung thìđánh vào nơi tử huyệt của bọn họ, với tốc độ nhanh chóng đã làm họ ngãquỵ xuống đất không kịp trở tay, hơn một nửa số hắc y nhân không chếtthì đứng lên không nổi.
Đột nhiên ta cảm thấy sau lưng ta có một cổ sát khí nhanh chóng bắtlấy ta, hai ngón tay lạnh băng kề sát vào cổ của ta, hắc y nhân này rấtcao to, giọng nói phi thường tự tin cùng với cỗ sát khí tuôn ra “maubuông tay chịu chói, nếu không ta sẽ giết vị tiểu công tử này”
Đại ca ta nhanh chóng bước lại gần, giọng nói cực giận dữ “thả người đó ra xem như tối nay ta không tính sổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-ta-hao-soai-ca/142304/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.