"Được rồi...được rồi, em tỉnh rồi...anh buông em ra được không? Anh đè lên nặng quá!"
Cô vỗ vỗ lưng anh khó thở nói, nhưng trên môi cô vẫn hạnh phúc mà nở một nụ cười tươi.
Anh giật mình, quả là anh vui quá mà làm liều, đè lên cả người cô thế kia, anh đứng dậy gãi đầu nhìn cô cười như một thằng khờ.
"Anh xin lỗi...tại anh vui quá...em không sao chứ?" nói rồi anh tính bước đến xem cô như thế nào, nhưng cô vội lên tiếng.
"Anh đứng đó..." anh lập tức dừng lại theo lời cô.
"Đưa tay lên đầu...giống lúc nảy đi...nhanh lên!"
Anh nghe vậy thì hành động y như một con robot, lập tức đưa tay lên đầu, nuốt một ngụm nước bọt, nhẹ nhàng hỏi...
"Vợ à...sao vậy?"
Cô nhăn mi, gương mặt gầy gò xanh xao của cô trở nên nghiêm túc.
"Cười đi...cười mau lên, vừa cười vừa gãi đầu!"
Cái gì thế? Anh nghe xong thì mặt đực ra...ngơ ngác nhìn cô..
Cô thấy vậy thì phì cười, mặc dù gương mặt đang rất phờ phạc nhưng khi cươi lên cô vẫn rất đẹp, vẫn xinh như ngày nào.
Dạ Hoa nhìn anh vẫn chưa hiểu chuyện gì thì mở miệng nói, nhưng vẫn không nén được nụ cười trên môi.
"Tại hành động vừa cười vừa gãi đầu của...anh lúc nảy rất đáng yêu...từ trước đến giờ em chưa từng thấy, thật sự rất đáng yêu đó!"
Giờ thì anh đã hiểu ra chuyện gì, anh thở phào nhẹ nhõm một tiếng, lắc đầu nhìn cô, rồi bước đến.
"Em làm anh hú hồn...lần sau đừng có như vậy nữa..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-xinh-dep-tra-vo-toi-ve/2393607/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.