Anh tìm cô, tìm mãi vẫn không thấy tung tích. Anh đem tất cả đồ trong phòng làm việc đập nát hết tất cả.
Xoảng rầm
-giám đốc đáng sợ quá- thư ký run sợ ngoài cửa nói.
-Y Y mất tích ngài ấy không điên mới lạ- thư ký 2 nói
-ừ,thật tội giám đốc
Ngày hôm đó khi không tìm được người Alex và tiểu Ly cũng đi mất, nói là về chịu tội.
Cuộc hẹn của anh và Lục Phàn cũng bị hủy. Không có người thì hủy là đúng.
Hai ngày này cô mê mang. Trong đầu cô là những tấm gương với những hình ảnh khác nhau.
Có hình cô lúc nhỏ hạnh phúc bên gia đình, rồi hình cô vui đùa bên bạn học lúc nhỏ. Có tấm thì là năm cô 8 tuổi và cái bi kịch đó xảy ra. Rồi tay cô dính máu mẹ cô rời xa. Rồi hình ở cô nhi viện, Gia Khang dẫn cô đến cánh đồng hoa. Rồi cô đi làm ở quán bar hình ảnh cô gặp anh tất cả tất cả làm đầu cô muốn nổ tung. Tay cô.muốn chạm vào nhưng từng tấm từng tấm vỡ toang, cô sợ hãi muốn nắm muốn ôn những tấm gương phản chiếu đó. Những không được, chúng càng vỡ nhanh hơn. Không còn tấm nào cả, trong đêm tối cô gào thét chạy mãi chạy mãi không đỉêm dừng, chỉ có bóng tối.
-bác sĩ
-nhanh, đè tiểu thư lại, thuốc tác dụng rồi, nhanh lên.
Cô co giật chân tay vung loạn trên giường. Mắt cô vẫn nhắm.
Ông bác sĩ tiêm một mũi thuốc an thần cô liền thiếp đi. Giọt nước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-va-co-nhoc-dep-trai/2242440/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.