Hôm nay là ngày cô ra viện. Cô cảm thán số phận của mình sao mà cứ đến cái bệnh viện này hoài!
Anh đẹp trai đi phía sau cô mặc một bộ tây trang lịch lãm một tay bỏ túi quần còn một tay xách theo đồ đạt của cô. Ai nhìn vào cũng nói: đúng là một ông chồng tốt.
Phụt
Cô đang đi nghe vậy mém bị sặc nước miếng.
Anh thì ngược lại rất hào hứng
-bà xã~
Eo,hôm nay anh ta gỉơ cái giọng điệu gì mà tởm quá
-mới sáng anh thần kinh à!
Hai tai cô đỏ lên mặt phồng lên mà quát anh. Anh ngơ ngẩn bởi cái bỉêu cảm rất ư là moe. Rất muốn chà đạp cái gương mặt kia.
Anh ngẫm lại thấy hèn gì mấy nàng trong công ty lúc nào cũng nựng mặt cô. Bỉêu cảm như vậy ai mà kìm nén cho nổi.
Véo
-a a, bỏ tay ra,sao véo mặt em,bỏ ra- cô nắm lấy tay anh nhưng anh lại lấy hai tay để lên hai má cô sau đó ép lại
Oa,hôm nay anh ta uống nhầm thuốc rồi
-a,đau quá- cô ôm bụng mà rên lên
-sao vậy?-anh hốt hỏang đỡ cô nhưng cô lại dẫm vào chân anh một cái thật mạnh.
-A,em gỉa vờ
-hừ,mặt của bà đây bị anh chà đạp còn gì nữa. Như vậy thì còn có nàng nào mà quen chứ!
Cô bứơc nhanh chạy đi, để anh ở phía sau lắc đầu cười nhìn bóng lưng cô.
Bây gìơ cô dọn luôn vô nhà anh ở, như vậy đỡ tốn tìên thuê phòng. Phòng ở nhà anh cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-va-co-nhoc-dep-trai/2242436/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.