Cô ở nhà anh cũng 2 ngày rồi,hôm nay cô thực sự muốn đến trường dù có chiến đấu đến cùng cô cũng phải đi
Cốc cốc
-vào đi
-hôm nay cho tôi đến trường nhé-cô hai tay chống nạn đứng thẳng tắp nhìn anh dù xương sườn cô đang rất đau nha
-nhóc chưa khỏe ở nhà đi-anh vẫn lạnh lùng nói,gì chứ muốn đến trường anh cho đi chắc lỡ có ai vô ý va phải cô như vậy không phải nặng hơn sao
-tôi khỏe rồi mà,anh xem xem-cô ưỡn ngực đứng thẳng bộ dáng của cô làm anh hơi nổi điên
-nhóc không thấy đau sao
-kh..không đau-cô thật sự rất đau nha chỉ cần anh chấp nhận mau lẹ thì cô thoát còn không thì eo ơi cô phải lộ mặt thật ra quá
-ở nhà
Hai từ thôi đã đập tan công sức của cô đập tan giấc mộng đi đến trường của cô,cô khóc không ra nước mắt lủi thủi đi ra ngoài
1 tiếng sau
-haha,anh cứ đi làm của anh tôi đến trường của tôi-cô như một kẻ tự kỷ vậy vừa thay quần áo vừa nói
Cô vác cặp đi ra,cô thấy không ai cản mình lại không thấy quản gia Bách đâu cả cô mừng rơn vui vẻ đi ra cổng nhưng đập vào mắt cô là tự nhiên có một cái màn hình nhỏ ngay cổng cô ấn vào thì bảo không khớp vân tay không mở
Cô bây giờ mới được chiêm ngưỡng mở khóa bằng vân tay nha,nhưng sao lại là lúc này chứ,cô liền nhớ tới ông quản gia lặp tức đi vào
-bác Bách ơi
-Vương thiếu gia,quản gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-va-co-nhoc-dep-trai/2242416/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.